Cổ Xuyên Kỳ Duyên

Chương 44: Tâm Tư Của Đại Phu Nhân



“Đúng là nhanh mồm nhanh miệng.” Đại phu nhân cười lạnh, đáy mắt lộ vẻ châm chọc: “Trước kia cũng không có phát hiện Tam tiểu thư như vậy, là bởi vì che giấu quá sâu ư?” Không cần phải nói đến trước kia cho xa xôi, chỉ nói đến hơn hai tháng trước khi Bạch Tử Linh xuất hiện ở cửa cầu xin Thu Nguyệt cho nàng biết tin tức về Đỗ Thanh Triệt để nàng có thể đi tìm hắn, bộ dạng khi đó của Bạch Tử Linh quả thật là nhếch nhác đến không còn gì để bàn, dung mạo nàng đã xấu xí lại còn lộ ra vẻ yếu đuối, không những không khiến người khác cảm thấy đau lòng mà còn khiến đối phương sinh lòng chán ghét, muốn khi dễ nàng.

Ngày đó chính là đại thọ của Đỗ lão gia, Đại phu nhân cũng có nhận được thiệp mời từ Đỗ gia nhưng nàng không có đi, chỉ để nữ nhi mang một ít lễ vật đến chúc thọ, từ sớm Bạch Phi Nhược đã trang điểm lộng lẫy đi đến Đỗ gia, cùng Đỗ Thanh Triệt đứng ở cửa tiếp khách, thể hiện địa vị Đỗ gia Đại thiếu phu nhân của bản thân, bất quá chuyện này cũng là do Đỗ lão gia cho phép Bạch Phi Nhược mới dám làm. Đại thọ của Đỗ lão gia, Thành Thiên đế còn cho người mang lễ vật đến chúc mừng, chuyện này đã trở thành tiêu đề của các tửu lâu nổi tiếng, cũng không biết là từ đâu Bạch Tử Linh lại nhận được tin tức là Đỗ gia có tiệc, Đỗ Thanh Triệt cũng có mặt tại đó cho nên nàng muốn đi tìm hắn, bất quá đến cửa thì lại bị Thu Nguyệt ngăn cản, thân là nữ nhân Đại phu nhân quá hiểu tâm tình của nữ nhi, chỉ sợ là Bạch Phi Nhược cố tình để lộ tin tức này cho Bạch Tử Linh biết, bởi vì chuyện Bạch Tử Linh ái mộ Đỗ gia Đại thiếu không ai không biết, tình cảm trong mắt Bạch Tử Linh tất cả mọi người đều nhìn ra nàng si tình với Đỗ thiếu, chính là tất cả mọi người đều cảm thấy chỉ có Bạch Phi Nhược mới xứng đôi với Đỗ Thanh Triệt, nam thanh nữ tú đứng cùng một chỗ, nhan trị khiến người khác cảm thấy hâm mộ.

Nếu là ngày thường gặp Bạch Tử Linh khóc lóc cầu xin như vậy Đại phu nhân cũng không có bận tâm đến đối phương mà trở về phòng, bất quá hôm đó tâm tình của nàng khá tốt do nữ nhi đã có thể khẳng định vị trí của mình tại Đỗ gia, khiến mẫu thân là nàng không cần phải lo xa, cho nên bèn đứng lại nhìn một chút. Bạch Tử Linh vì Đỗ Thanh Triệt mà vứt bỏ tự tôn, thân là tiểu thư Thừa tướng phủ mà lại đi cầu xin một nha hoàn, hình ảnh hèn mòn ngày đó của Bạch Tử Linh nàng vẫn nhớ như in, đột nhiên cảm thấy đáy lòng vô cùng thỏa mãn, mặc dù nàng thua trong tay Lạc Tuyết nhưng nữ nhi nàng ta lại thua trong tay nữ nhi nàng, Lạc Tuyết xuất sắc như vậy mà lại sinh ra một nữ nhi không ra gì như Bạch Tử Linh, bất quá cũng nhờ vậy mà nàng ta không phải là đối thủ của nữ nhi nàng.

Dưới sự ngăn cản của Thu Nguyệt Bạch Tử Linh liền đem hết những thứ có giá trị trên người mình giao ra, thật ra Thu Nguyệt không phải là muốn ngăn cản Bạch Tử Linh đến Đỗ gia, nàng chỉ là muốn kéo dài thời gian đến thời khắc quan trọng để Bạch Tử Linh đến đó, như vậy mới có kịch vui để xem. Đại phu nhân dù không có đến Đỗ gia nhưng tin tức vẫn truyền đến tai nàng, Bạch Tử Linh ở trước mặt mọi người công khai bày tỏ với Đỗ Thanh Triệt, điều này đúng là vứt hết mặt mũi của Bạch gia, Đỗ Thanh Triệt vốn không thích Bạch Tử Linh cho nên không để ý tới nàng, Bạch Tử Linh vì muốn giữ chân Đỗ Thanh Triệt mà nhảy hồ tự tử, hành động này của nàng đúng là khiến mọi người kinh ngạc, càng kinh ngạc hơn Đỗ Thanh Triệt vậy mà nhảy xuống cứu Bạch Tử Linh, có lẽ hắn không muốn trong đại thọ của Đỗ lão gia thấy người chết cho nên mới cứu người, cho dù đó là nữ nhân mà hắn ghét, hành động của Đỗ Thanh Triệt nhận được không ít lời tán thưởng, mà Bạch Tử Linh thì lại bị mọi người phỉ nhổ. Lúc Bạch Tử Linh bị đưa trở về thì đã hôn mê không rõ, nghe nói Đỗ gia định cho người gọi đại phu nhưng lại bị Bạch Phi Nhược ngăn cản, Bạch Phi Nhược nói là Bạch gia sẽ chăm sóc chu đáo cho Bạch Tử Linh, không cần làm phiền Đỗ gia, Đỗ gia thấy vậy cũng không có ngăn cản, sau đó có người nâng Bạch Tử Linh về phủ, vứt ở một nơi xó xỉnh là Linh Viên cũng không có ai quan tâm đến.

Đối với sự sống chết của Bạch Tử Linh tất cả mọi người trong Bạch phủ đều không có bận tâm, nàng cũng không ngoại lệ, cho nên đối với cách làm của nữ nhi Đại phu nhân cũng không có ngăn cản, nữ nhân đôi khi cần ác độc thì nên ác độc, đặc biệt là đối với tình địch của bản thân, mặc dù Bạch Tử Linh không hề là một tình địch xứng tầm với nữ nhi của nàng. Nha hoàn Thanh Nhi của Bạch Tử Linh, Đại phu nhân cũng có chút ấn tượng, ngày đó nàng ta đến Minh Nguyệt Các cầu xin nàng cho người đi gọi đại phu để cứu Bạch Tử Linh, Đại phu nhân nghe vậy chỉ trào phúng cười, nàng hận Lạc Tuyết, Bạch Tử Linh là nữ nhi của Lạc Tuyết, nàng làm sao có thể cho người đi cứu đối phương, mười mấy năm qua nàng để đối phương tự sinh tự diệt đó cũng là nhượng bộ lớn nhất của nàng, vì vậy nàng đối với lời cầu xin của Thanh Nhi làm như không nghe thấy. Sau đó nghe nói Thanh Nhi lại chạy đến tìm Bạch Vân Hoài cầu xin, so với Đại phu nhân ôn hòa làm như không thấy thì cách làm của Bạch Vân Hoài lại trái ngược, hắn biết chuyện xấu của Bạch Tử Linh làm tức giận còn không kịp thì làm sao mà chịu cho người cứu nàng, sau cùng nghe nói Bạch Vân Hoài cho người đuổi Thanh Nhi ra khỏi viện, một đêm yên tĩnh trôi qua, đến sáng hôm sau thì lại nhận được một tin tức động trời, Bạch Tử Linh vậy mà lại tai qua nạn khỏi.

Sau lần Bạch Tử Linh từ Đỗ gia trở về liền nhốt mình trong phòng, trong phủ không ngừng xuất hiện những tin đồn liên quan đến nàng ta, có lần Ngọc Anh chạy đến tìm nàng tố cáo, khi đó nàng rõ ràng là có chút không thể tin được, một phế vật như Bạch Tử Linh vậy mà dám ra tay đánh Ngọc Anh? Ngày thường Ngọc Anh hung hăng ngang ngược, Đại phu nhân đối với việc này chỉ nhắm mắt cho qua, dù sao đối phương ở bên cạnh nàng đã lâu, đối với mệnh lệnh của nàng thì vô cùng phục tùng cho nên nàng mới dung túng đối phương làm bậy, không ngờ kẻ đầu tiên giáo huấn Ngọc Anh vậy mà lại là Bạch Tử Linh. Mặc dù hơi nghi ngờ nhưng nàng vẫn không có nói gì, chỉ ngồi đợi hành động tiếp theo của đối phương lại khẳng định suy nghĩ của bản thân, lần tiếp theo gặp mặt là ngày Bạch Vân Hoài đi Vân Nam trở về, mang theo mẫu tử Lâm thị vào cửa, khi đó Bạch Tử Linh cũng được gọi đến, nữ tử khí chất hơn người, thần sắc tươi tỉnh, đôi mắt chứa đầy sự tự tin, cả người đều lộ ra khí thế khiến người khác không thể xem thường, người như vậy mà lại là phế vật Bạch Tử Linh?

Đối với chuyện của Bạch Vân Hoài Đại phu nhân sớm đã không còn hứng thú, năm xưa Bạch Vân Hoài tuấn mỹ vô song, còn trẻ đã ngồi lên chức Thừa tướng khiến tất cả các nữ nhân trong kinh thành đều muốn gả cho hắn, khi đó Đại phu nhân vẫn còn trẻ, đối với nam tử xuất sắc như hắn vừa gặp đã yêu cho nên mới cầu xin Viên Thái phó gả nàng cho hắn. Viên Thái phó là người đặt lợi ích của bản thân làm trên, cho nên khi thấy Bạch Vân Hoài tuổi còn trẻ mà tiền đồ đã sáng lạng như vậy, sau này chỉ sợ không đơn giản, đang lúc hắn muốn cùng Bạch Vân Hoài kết thân, vừa hay nữ nhi lại có tình ý với đối phương, Viên Thái phó liền không chút do dự chạy vào cung cầu xin Thánh thượng hạ chỉ ban hôn, cho nên có thể nói hôn nhân giữa nàng và hắn chỉ được liên kết bằng một đạo thánh chỉ, Đại phu nhân đối với Bạch Vân Hoài là yêu, nhưng Bạch Vân Hoài đối với nàng chỉ là vì trách nhiệm. Cho nên khi Lạc Tuyết xuất hiện đã đánh thức trái tim bị đóng băng của hắn, Bạch Vân Hoài trước giờ làm việc rất cực đoan, dù Lạc Tuyết đối với hắn chỉ là có ân nhưng hắn vẫn muốn lấy Lạc Tuyết vào cửa, thậm chí còn muốn phế đi hạ đường chính thê là nàng, Đại phu nhân khi đó nào có thể chấp nhận được chuyện bản thân thua một nữ nhân không rõ lai lịch, vì vậy nàng dồn hết hận thù vào Lạc Tuyết, hận đối phương có được tình yêu của Bạch Vân Hoài, hận đối phương không cần làm gì cũng có được những thứ nàng mơ ước, nàng làm khó dễ đối phương, nghĩ rằng như vậy đối phương sẽ biết khó mà lui, ai biết được đối phương lại thản nhiên trước mọi âm mưu của nàng, đôi lúc Đại phu nhân vẫn nghĩ rằng bản thân chẳng khác nào một con khỉ đang nhảy nhót trước mặt đối phương.

Bạch Vân Hoài muốn nạp Lạc Tuyết vào phủ, Đại phu nhân cũng không có phản đối, bởi vì nàng biết cho dù bản thân có phản đối cũng chẳng thay đổi được gì mà còn khiến đối phương chán ghét nàng hơn, cho nên Đại phu nhân nhẫn nhịn, dù sao thân phận của nàng vẫn cao hơn Lạc Tuyết, đứng trước mặt nàng Lạc Tuyết dù được sủng ái cách mấy cũng sẽ không dám trắng trợn khiêu khích. Không bao lâu Lạc Tuyết mang thai, chuyện này khiến nàng tức điên lên được, không có bất kì nữ nhân nào có thể chấp nhận được chuyện trượng phu mình cùng nữ nhân khác có con riêng, cho dù hiện tại nàng đã sinh cho Bạch Vân Hoài một nhi tử nhưng dựa vào tình yêu của Bạch Vân Hoài dành cho Lạc Tuyết chỉ sợ nếu đứa trẻ trong bụng nàng ta là nhi tử thì chỉ sợ Bạch Vân Hoài muốn dạy dỗ đối phương thành người thừa kế Bạch gia. Bởi vì lo sợ cho tương lai của nhi tử, đồng thời bị cơn ghen làm mờ lí trí, Đại phu nhân nhiều lần hãm hại Lạc Tuyết, ý đồ khiến nàng xảy thai, sau đó phát hiện những thứ thuốc xảy thai thông thường vốn không làm gì được Lạc Tuyết mà còn khiến chuyện xấu nàng làm bị Bạch Vân Hoài phát hiện, hắn bèn phạt nàng tự kiểm điểm chứ không có tước đoạt quyền lực của nàng, bởi vì lúc này Lạc Tuyết đang mang thai, mà Liễu thị bên kia vừa mới sinh hạ Bạch Phỉ Thúy không lâu, hai người đều không có phương tiện quản lí mọi việc trong phủ, may mắn là lúc này Tứ phu nhân còn chưa có thượng vị, nếu không chỉ sợ nàng đã không có địa vị gì ở trong Bạch phủ.

Nhiều lần ra tay bất thành Đại phu nhân càng trở nên cẩn thận, lúc này Lạc Tuyết đã mang thai sáu tháng nhưng bụng lại lớn như tám tháng, Đại phu nhân cảm thấy kì lạ, trực giác của nữ nhân luôn rất đáng sợ cho nên nàng bèn cho người đi điều tra, mua chuộc không ít nha hoàn trong viện của Lạc Tuyết cùng với đại phu mới biết được một tin tức, hóa ra đứa trẻ Lạc Tuyết đang mang không phải của Bạch Vân Hoài. Nghe nói khoảng thời gian trước Lạc Tuyết luôn nhốt mình trong phòng, mà Bạch Vân Hoài lại không cho bất kì ai đến gần Linh Viên cho nên mọi người đều nghĩ rằng Lạc Tuyết vẫn luôn ở trong phòng chứ thật ra khi đó Lạc Tuyết đã rời khỏi Thừa tướng phủ, nàng bỏ trốn cùng một nam nhân, Bạch Vân Hoài phát hiện liền bắt nàng về, nghe nói nam nhân đó cũng chết dưới tay của hắn, không lâu sau đó Lạc Tuyết liền có dấu hiệu mang thai, bất quá chuyện này bị Lạc Mai đè xuống, dặn dò các nàng không được nói ra, nếu không hậu quả tự chịu.

Đại phu nhân cũng biết Lạc Mai, người này là nha hoàn vừa mới vào phủ, còn chưa được bao lâu đã bị Bạch Vân Hoài đưa đến chỗ Lạc Tuyết hầu hạ, lai lịch xem như sạch sẽ không có gì khác thường, chỉ là cách mà nàng ta chăm sóc Lạc Tuyết lại chẳng khác nào xem đối phương là chủ tử thật sự của bản thân, điều này khiến Đại phu nhân sinh nghi, nhiều lần có ý đồ mua chuộc Lạc Mai nhưng đối phương lại từ chối, điều này càng khiến nàng khẳng định quan hệ giữa hai người không tầm thường, nàng đối với Lạc Mai cũng thận trọng mà đối phó. Khi biết được đứa bé trong bụng Lạc Tuyết không phải của Bạch Vân Hoài, Đại phu nhân cũng không biết bản thân nên vui hay nên buồn, vui là vì Bạch Vân Hoài có mắt như mù, nhìn trúng một nữ nhân không yêu hắn, sau đó còn cắm sừng hắn, buồn là vì nam nhân nàng yêu lại bị phản bội, trong khi tình cảm của nàng đối với hắn lại chân thật như vậy mà hắn lại không nhìn ra được, nhưng nhiều hơn là nàng cảm thấy châm chọc. Đại phu nhân đem chuyện này nói với Bạch Vân Hoài, Bạch Vân Hoài tất nhiên không tin, Đại phu nhân tất nhiên không cần hắn phải tin ngay, chỉ cần gieo mầm nghi ngờ ở trong lòng hắn, cho dù hắn thật sự yêu Lạc Tuyết thì cũng không thể chấp nhận được chuyện này, chỉ cần hắn vẫn ôm nghi ngờ trong lòng, một ngày nào đó mối nghi ngờ đó đủ lớn thì mẫu tử Lạc Tuyết sẽ gặp họa sát thân.

Ngày Lạc Tuyết sinh hạ Bạch Tử Linh đúng lúc vào Tiết đại hàn của Thành Thiên, năm đó trên Thiên Sơn Đỉnh đột nhiên có tuyết lỡ, tuyết lỡ đổ xuống các thị trấn lân cận dưới núi khiến không ít người chết, trong vòng một tháng cả đại lục đều bị bao phủ trong không khí lạnh giá của băng tuyết, mùa đông năm nay cũng đến sớm, tuyết rơi liên miên, ngay cả đất nước bốn mùa ôn hòa như Phương Tề cũng xuất hiện tuyết rơi, mà vào ngày Tiết đại hàn thì bão tuyết đặc biệt lớn. Đây là hiện tượng lạ nhất trong mấy trăm năm gần đây của đại lục, lúc này Khâm Thiên Giám lại tuyên bố đây là một điều xui xẻo, những đứa trẻ sinh ra vào ngày này sẽ mang đến tai họa cho thiên hạ, Thánh thượng nghe vậy bèn hạ chỉ trừ khử những đứa trẻ đó, Bạch Vân Hoài lúc này không có ở trong phủ, mọi chuyện trong phủ đều do một tay Đại phu nhân quản lí, cho nên chuyện Lạc Tuyết sinh hạ một nữ nhi nàng cũng biết, nàng đến Linh Viên ý đồ muốn đem đứa trẻ giao cho triều đình, cho dù đối phương không phải nữ nhi của Bạch Vân Hoài nhưng chuyện này không thể thay đổi mẫu thân của đứa trẻ là Lạc Tuyết. Lạc Tuyết tất nhiên không thể trơ mắt nhìn cốt nhục duy nhất bị Đại phu nhân làm hại, nhưng thân thể nàng lúc này vô cùng yếu ớt, nữ nhân sau khi sinh không thể ra gió nhưng Linh Viên lúc này lại một mảnh lạnh băng do Đại phu nhân không có cho người cung cấp than để sưởi ấm vào một ngày bão tuyết thế này, sức khỏe nàng yếu ớt, Đại phu nhân lại đông người, nàng vốn không thể làm gì nên bèn cầu xin đối phương tha cho nữ nhi của nàng. Đại phu nhân thấy Lạc Tuyết quỳ xuống cầu xin đột nhiên thay đổi ý định, nàng không muốn giết chết Lạc Tuyết nhanh như vậy, nàng muốn đối phương phải chịu đựng những dày vò mà nàng phải chịu, cho nên tung ra tin tức Nhị phu nhân sinh hạ một nữ nhi, vào một ngày trước Tiết đại hàn, nhờ vậy mà Bạch Tử Linh thoát khỏi một kiếp nạn, bất quá nàng cứu Bạch Tử Linh chỉ là để khiến Lạc Tuyết càng thêm đau khổ, cho nên ngay lúc đó Đại phu nhân không do dự cầm kéo rạch một đường ở trên mặt của đứa trẻ mới vừa lọt lòng, vết sẹo trên mặt Bạch Tử Linh hiện tại chính là ngay lúc đó để lại.

Bạch Vân Hoài trở về biết tin Lạc Tuyết hạ sinh một nữ nhi cũng không có thất vọng, mà ngược lại còn vui mừng, hắn đã có một nhi tử, nếu Lạc Tuyết lại sinh thêm một nhi tử nữa đến lúc đó chỉ sợ Đại phu nhân sẽ ra tay làm hại đứa trẻ, cho nên hắn vẫn luôn hi vọng Lạc Tuyết sinh một nữ nhi, bất quá khi nhìn thấy gương mặt xấu xí của đứa trẻ, Bạch Vân Hoài tức giận, biết được Đại phu nhân làm ra chuyện này liền tức giận đến Minh Nguyệt Các vấn binh hỏi tội, sau đó còn tát nàng một cái. Đại phu nhân tuy không phải công chúa hoàng thất nhưng cũng là Đại tiểu thư của Viên gia, Viên Thái phó là Đế sư, quyền cao chức rộng, nàng phụ mẫu được nâng niu sủng ái trong lòng bàn tay, nói là thiên chi kiêu nữ cũng không quá, vậy mà Bạch Vân Hoài lại vì một nữ nhân như Lạc Tuyết mà ra tay đánh nàng, bất quá nhờ có cái tát đó của hắn mà nàng đã tỉnh ngộ, nam nhân như Bạch Vân Hoài chính kẻ vô tình phụ bạc, ngay cả nữ nhân hắn cũng đánh thì xứng đáng gì là nam nhân, kể từ đó nàng liền hận, hận Lạc Tuyết, đồng thời cũng hận Bạch Vân Hoài, hận cả Bạch Tử Linh.

Có câu nợ cha con trả, những thứ đó đều là Lạc Tuyết thiếu nàng, nếu không phải nàng ta xuất hiện, gia đình của nàng nhất định sẽ không gặp sóng gió, cho dù Bạch Vân Hoài không yêu nàng thì chung đụng nhiều năm ất vẫn có tình cảm, vậy mà... cũng tại Lạc Tuyết, đã như vậy thì nàng liền trút mọi oán hận lên đầu Bạch Tử Linh. Sau đó Bạch Vân Hoài biết được Bạch Tử Linh không phải nữ nhi của hắn cũng tức giận không nhẹ, nam nhân mà, có người nào dễ dàng chấp nhận sự thật nữ nhân của mình lại mang thai đứa nhỏ của người khác, Bạch Vân Hoài cũng vậy, bởi vì yêu càng sâu hận càng nhiều, Lạc Tuyết phản bội hắn khiến hắn trở nên điên cuồng, hắn không những bỏ mặc Bạch Tử Linh mà còn thất sủng Lạc Tuyết, để mặc nàng bị Đại phu nhân khi dễ. Sinh hạ Bạch Tử Linh sức khỏe của Lạc Tuyết ngày càng yếu, Đại phu nhân nhân cơ hội này diệt trừ hậu hoạn, trước kia Lạc Tuyết khỏe mạnh nàng muốn hạ độc thủ rất khó, hiện tại là cơ hội, Lạc Tuyết bị thất sủng, trong viện nha hoàn bà tử rất nhanh bị mua chuộc, nàng hạ độc vào canh của Lạc Tuyết, không khiến nàng ta chết liền mà ngấm ngầm trong cơ thể đợi một lúc nào đó bùng phát, chỉ là thời gian đúng là hơi lâu, có lẽ như Lạc Tuyết đã phát hiện ra bản thân bị trúng độc muốn tìm cách giải nhưng đã quá muộn, năm Bạch Tử Linh lên năm nàng liền qua đời, Lạc Tuyết qua đời Lạc Mai cũng biến mất, Linh Viên chỉ còn hai người Bạch Tử Linh cùng Thanh Nhi.

Gương mặt xấu xí hiện giờ của Bạch Tử Linh là do một tay nàng tạo thành, có vẻ như nàng ta đã biết điều này, hẳn là do những nha hoàn không biết giữ mồm mép trong phủ nói ra, nàng cũng nhận thấy trong lúc nàng ta nhìn nàng, ánh mắt chứa đầy sự thù hận, bất quá Đại phu nhân không có bận tâm, Bạch Tử Linh hận nàng mới tốt, dù sao thì nàng ta cũng là nữ nhi của Lạc Tuyết, nữ nhi của Lạc Tuyết mà lại xem nàng như mẫu thân thật sự thì đúng là buồn cười.

“Đại phu nhân nói đùa, ta có che giấu bản thân hay không người phải rõ nhất chứ?” Bạch Tử Linh cười lạnh, trước kia nàng nhu nhược yếu đuối mặc người khi dễ các nàng lại cảm thấy đó là điều hiển nhiên, hiện tại nàng kiên cường mạnh mẽ, các nàng lại nói là bản thân nàng che giấu quá sâu, bọn họ đúng là suy nghĩ quá nhiều rồi.

Đại phu nhân đắm chìm trong kí ức của bản thân, ngay cả Bạch Tử Linh nói gì cũng không nghe, cứ đứng ngơ ngẩn nơi đó, cho đến khi Bạch Phi Nhược kéo tay áo nàng mới giật mình bừng tỉnh.

“Mẫu thân người làm sao vậy?” Bạch Phi Nhược thấy Đại phu nhân như người mất hồn, Bạch Tử Linh nói gì cũng không phản bác khiến nàng có chút lo lắng, mẫu thân trước giờ không quan tâm đến chuyện tranh đấu hậu viện nhưng trong việc đấu đá chưa từng thua trước bất kì ai, loại người như Bạch Tử Linh làm sao có thể là đối thủ của mẫu thân được, mẫu thân sở dĩ im lặng không nói là bởi vì muốn chờ cơ hội để phản kích mà thôi, Bạch Phi Nhược âm thầm an ủi bản thân như thế.

“Không có việc gì.” Đại phu nhân thân sắc phức tạp, không có nhìn Bạch Phi Nhược, ánh mắt ngược lại rơi vào người Bạch Tử Linh.

“Phu nhân nhìn ta, có phải nhớ về chuyện cũ?” Bạch Phi Nhược phát hiện Đại phu nhân có chút không bình thường tất nhiên Bạch Tử Linh cũng nhìn thấy được, bộ dạng này của Đại phu nhân tựa hồ như đang đắm chìm trong chuyện xưa, mặc dù không biết chuyện xưa của Đại phu nhân là gì nhưng nàng biết chuyện này có liên quan đến sự xuất hiện của nàng.

Đại phu nhân sa sầm mặt, đôi mắt cũng lạnh đi vài phần: “Chuyện cũ? Ngươi thì có tư cách gì nhắc đến chuyện cũ với ta?” Nàng cười lạnh: “Một thứ nữ thấp kém như ngươi, cho dù Bạch phủ không còn người nào thì cũng chưa đến lượt ngươi lên tiếng.”

Bạch Tử Linh không giận mà cười, nụ cười nàng rất nhạt, ánh mắt lộ ra ý cười châm chọc không rõ: “Phu nhân đây là thẹn quá hóa giận?”

“Bạch Tử Linh!” Bạch Phi Nhược một bên nhìn thái độ không sợ chết của Bạch Tử Linh, trong lòng nhịn không được mà tức giận, trước kia ở trước mặt nàng Bạch Tử Linh luôn là một bộ dạng ăn nói khép nép, thậm chí nói chuyện còn không dám vậy mà hiện tại không biết nàng ta ăn gan hùm mật gấu gì mà lại có thái độ như vậy, không chỉ phản bác lại lời nàng mà ánh mắt còn chứa sự xem thường nàng, đúng là khiến người khác tức chết mà.

“Tứ muội không cần la lớn như vậy, nữ nhân thì phải dịu dàng hiện thục a, trước kia chẳng phải ngươi diễn vai này rất tốt sao?”

“Ngươi...” Bạch Phi Nhược căm hận nhìn Bạch Tử Linh, trong lòng thầm nghĩ sở dĩ Bạch Tử Linh biến hóa như vậy là do Đỗ Thanh Triệt từ chối nàng ta, khiến nàng phải chịu cú sốc lớn, lại bị di chứng từ sau việc nhảy hồ, những thứ đó kích thích nàng ta mới khiến nàng ta trở nên như vậy. Bạch Phi Nhược cảm thấy đây là đáp án tốt nhất, dù sao bộ dạng nhu nhược trước kia của Bạch Tử Linh không giống như giả vờ, cho nên Bạch Tử Linh không thể nào che giấu sâu như lời mẫu thân nói được.

Đại phu nhân thì không suy nghĩ như vậy, trước khi Lạc Tuyết chết, nàng cũng có mặt tại Linh Viên, bởi vì muốn xác định đối phương chết thật hay giả cho nên nàng đã đứng ở bên ngoài quan sát, không ngờ lại nghe được những lời dặn dò của Lạc Tuyết nói với Thanh Nhi. Khoảng cách khá xa cho nên Đại phu nhân chỉ nghe được vài chữ, những thứ còn lại nàng đều nhìn Lạc Tuyết để đoán khẩu hình miệng, có vẻ như Lạc Tuyết dặn dò Thanh Nhi là về phải bảo vệ tốt Bạch Tử Linh, đợi khi nàng mười lăm tuổi sẽ thức tỉnh.

Thức tỉnh trong lời Lạc Tuyết là gì nàng không biết nhưng Đại phu nhân cảm thấy chuyện này nhất định là không đơn giản, nàng lo sợ trước khi chết Lạc Tuyết sẽ không cam tâm, sau đó sẽ để lại thứ gì đó đối phó nàng, mặc dù Bạch Tử Linh khi đó mới năm tuổi nhưng nàng cảm thấy sau này đối phương sẽ trở thành vật cản đường nàng, thậm chí còn quay lưng lại đối phó nàng, vốn nàng cũng muốn để Bạch Tử Linh chết theo Lạc Tuyết, Bạch Tử Linh đã không phải cốt nhục của Bạch Vân Hoài cho nên hắn cũng sẽ không quan tâm đến, ai biết được lúc này trong hoàng cung truyền ra tin tức, thế là Bạch Tử Linh thoát chết.

Hiện tại Bạch Tử Linh lại có bộ dáng như vậy, khác hẳn với trước kia khiến Đại phu nhân nghi ngờ, chỉ sợ “thức tỉnh” mà Lạc Tuyết từng nói chính là chuyện này.

Đọc đầy đủ truyện chữ Cổ Xuyên Kỳ Duyên, truyện full Cổ Xuyên Kỳ Duyên thuộc thể loại Ngôn Tình cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: Cổ Xuyên Kỳ Duyên


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.