DUNGEON NI HISOMU YANDERE NA KANOJO NI ORE WA NANDO MO KOROSARERU

Chương 01 Lưu đày



______________
"Tên tội phạm Kiska sẽ bị đưa vào hầm ngục Katarov vì tội cưỡng hiếp và sát hại dân nữ Namia"
Khoảng khắc nghe lời tuyên án đó, tôi điên tiết lên.
"Tất cả đều là bịa đặt!"
Khi tôi nhận ra thì tôi đã hét thẳng vào mặt chủ phiên tòa.
"Đều là vu khống! tôi bị hãm hại! Tôi không làm gì cả..."
"Bị cáo hãy im lặng"
Bằng một cách nhẫn tâm, thẩm phán đã nói thế.
"Hãy mau áp giải tên tội phạm đi"
Tôi bị những tên lính canh áp giải đi dù rằng tôi đã vùng vẫy, tôi cố gắng khẳng định mình vô tội...nhưng không một ai chịu lắng nghe lời tôi nói.
"Vào đây và im lặng đi"
Và sau đó tôi bị tống vào tù.
Ngày mai, tôi sẽ bị ném vào hầm ngục cấp S - Katarov, chưa một người nào có thể sống sót khi bị đưa vào sâu trong dugeon đó. Và có lẽ tôi sẽ thành một trong những cái xác bởi lũ quái vật trong đó...
"Chết tiệt! Đừng có ngu ngốc như thế!"
Tôi tức giận và chửi rủa khi đạp mạnh vào tường. Nó chỉ tạo nên một âm thanh trống rỗng và không có ý nghĩa gì...
___________
Tôi sinh ra và lớn lên tại một ngôi làng tên là Katarov. Điều đặc biệt của ngôi làng này có thể kể đến là Dugeon cấp S - Katarov. Do vậy có rất nhiều nhà thám hiểm đã đến đây và cố gắng chinh phục nó.
Tôi từ nhỏ đã bị bắt nạt vị là một Alks. Ở mảnh đất này, những người có mái tóc màu bạc được gội là Alks và chúng tôi luôn bị bắt nạt. Trước đây người alks đã phản bội con người và giúp đỡ lũ quỷ.
Dù rằng mẹ tôi có mái tóc nâu nhưng có vẻ màu tóc này là do di truyền từ bố tôi, người mà tôi chưa từng gặp kể từ lúc sinh ra, không biết đã chết hay bỏ trốn và mẹ cũng chưa từng nhắc đến bố tôi.
Do đó tôi luôn bị ngược đãi với tư cách là người Alks và mẹ cũng bị như vậy vì có liên quan. Bọn trẻ thì ném đá vào tôi và cánh đồng luôn bị phá hoại.
Kết quả là gia đình tôi luôn nghèo và không thể ăn uống tử tế. Dù vậy mẹ vẫn vất vả nuôi tôi khôn lớn.
"Mẹ xin lỗi...Kiska, vì đã không thể chăm lo tốt được cho con"
Tôi luôn nghe những lời đó từ mẹ tôi và mẹ đã qua đời vào năm ngoái vì gia đình không đủ khả năng để mua thuốc chữa bệnh cho mẹ.
"Ê tóc bạc, tao nghe nói năm nay nhà mày lại không đủ tiền thuế"


"X-xin lỗi..."
Tên vừa nói là con trai của trưởng làng, Darga. Có một số người đứng đằng sau hắn, tất cả đều là những kẻ đã luôn bắt nạt tôi.
"Đấy không phải là xin lỗi, thằng ôn con"
Lí do tôi không nộp đủ thế chính là do bọn này đã phá ruộng của tôi, mà cũng chẳng có gì thay đổi khi tôi nói ra điều này...nên tôi chỉ tiếp tục xin lỗi.
"Tôi xin lỗi..."
"Xin lỗi như này mới phải đạo"
Nói xóng hắn đấm vào mặt tôi, sau đó những tên con lại cũng tham gia vào. Tôi chỉ biết cắn răng chịu đựng vì càng chống cự thì sẽ cằng bị đánh nhiều hơn.
"Hôm này tới đây thôi."
Darga quay đi để lại tôi với nhiều vết thương.
____________
"Cậu lại bị bắt nạt nữa à"
Người vừa nói là Namia, cô bạn thanh mai trúc mã của tôi. Cô ấy là con gái của một thương gia gần đó cũng là người duy nhất trong làng này đứng về phía tôi.
"Nào để tôi bôi thuốc cho cậu"
Nói rồi cô buôi thuốc mỡ lên những vết thương của tôi.
"Haa. không biết tại sao mọi người ở đây không thích cậu vậy"
"Do tóc bạc của tớ nên trong mắt mọi người đều khinh ghét"
"Hmm, riêng tớ thì thấy màu tóc đó trông ngầu lắm đó"
Còn tôi chỉ xem cái màu tóc này là những điều xui rủi nhưng Namia vẫn chấp nhận tôi bất kể thế nào.
"Này Kiska..."
"Hửm?"
"Tớ sắp sửa kết hôn với Darga..."
Khoảng khắc tôi nghe lời đó, tôi thấy choáng váng vì kích động. Ở làng này việc kết hôn chủ yếu do cha mẹ quyết định. Trưởng làng và cha mẹ Namia chắc hẳn có quan hệ thân thiết nên điều đó cũng tốt....chắc vậy
"Vậy à....Chúc mừng cậu"

Tôi nói vậy nhưng không thể giấu được sự méo mó trên khuôn mặt của mình.
"Kiska...Cậu nói thế là ý gì?"
"Hả?"
"Kiska cậu có định sống ở đây mãi mãi không?"
"Có lẽ..."
"Tớ thì không nghĩ cậu sẽ cứ chịu đựng cái sự bắt nạt ấy, nếu cậu cứ khăng khăng ở đây thì cuộc đời sẽ tàn lụi và chết dần chết mòn mất"
"Tớ có thể làm gì chứ?...Chỉ có mỗi nơi này để sống thôi"
Như lấy được sự quyết tâm Namia nói
"Kiska! Cùng tớ bỏ trốn đi, tớ đã tiết kiệm được một số tiền, hãy tìm một nơi không ai biết và sống cùng nhau"
Tôi cũng đã từng nghĩ đến việc rời làng này nhưng điều cần là tôi không có tiền. Nhưng với khoản tiết kiệm được của Namia thì điều đó là hoàn toàn có thể.
"Namia.. Cậu chắc chứ?"
"Vâng, T-Tớ chẳng muốn lấy một người như hắn ta."
Tôi đã xác định được mong muốn của Namia
"Anh yêu em Namia"
"Vâng, em cũng yêu anh"
Cuối cùng chúng tôi đã thổ lộ với nhau. Tôi đã yêu Namia lâu rồi nhưng tôi biết mình không có cơ hội đến được với cô ấy nên đã giấu kin cảm xúc của mình.
"Khi nào chúng ta sẽ đi?"
"Càng sớm càng tốt"
"Được rồi, vậy tối nay chúng ta hãy đi cùng nhau nhé"
"Vâng"
Sau đó tôi hôn Namia, đó là nụ hôn đầu giữa chúng tôi nên có phần hơi ngượng ngùng.
Sau đó tôi tiếp tục bàn về kế hoạch và tạm biệt nhau. Tôi quyết định sẽ đón cô ấy tại nhà vào lúc nửa đêm. Tôi quay về để chuẩn bị sẵn sàng ở nhà và chờ đợi buổi tối.
_______________

Đêm đến, nhờ vào ánh trăng, tôi đi về phía nhà Namia, chúng tôi đã hẹn nhau ở bên ngoài gần nhà cô ấy.
"Dừng lại! Buông tôi ra!!"
Tôi nghe thấy một tiếng hét, đó là Namia.
"Namia!!"
Tôi vừa hét lên vừa chạy vào nhà Namia, sau đó mở cửa căn phòng nơi phát ra tiếng hét.
"Lại là mày à tóc bạc, sao mày ở đây?"
Trước mặt là cảnh tượng ghê tớm nhất có thể tường tượng được. Darga và đồng bọn của hắn đều khỏa thân một nửa. Bọn chúng đang định cưỡng hiếp Namia.
"Các người đang làm gì thế hả...?"
"Như mày thấy đó"
Hắn vừa nói với vẻ mặt cười tự mãn xấu xí.
Đúng là có thể hiểu được nhưng ở làng này khi nam nữ chưa lập gia đình thì cấm những hàng vi như vậy.
"Tại sao thằng tóc bạc này lại ở đây? Có ai nói việc này với nó à?"
Darga hỏi những người xung quanh nhưng tất cả đều lắc đầu. Dù sao lúc này tôi cần giúp Namia thoát khỏi tình huống này.
"Biến đi!"
"Hả?"
"Tao nói mày biến ra khỏi Namia ngay"
Tôi đã hét lên sau đó tấn công Darga nhưng bọn chúng có quá nhiều người và tôi chẳng có cơ hội để làm gì cả. Tôi đã bị đánh không thương tiếc. Tuy nhiên Darga đánh nhưng cơn giận vẫn không nguôi. Hắn ta bắt đầu tra tấn tôi bằng cách rút từng móng tay ra để tìm ra lý do tôi đến đây. Dù vậy tôi vẫn không thể nói rằng tôi đang cô gắng bỏ trốn nên tôi vẫn cố gắng chịu đựng những cơn đau.
"Tôi sẽ nói! Tôi sẽ nói nên làm ơn dừng lại đi!!"
Có vẻ như Namia không thể chịu đựng được nữa.
"Namia, đừng...."
Cô ấy đã nói hết mọi thứ và kết quả là Darga đã nổi cơn thịnh nộ. Hắn không chịu được việc tôi và Namia định bỏ trốn. Sau đó, Darga đã bắt đầu bạo hành Namia. Tôi đã cố gắng ngăn chặn nhưng đành bất lực sau đó tôi đã bất tỉnh do những cú đánh.
Khi tôi tỉnh dậy, tôi đã ở trong phòng giam. Namia đã chết bởi Darga sau đó tôi bị đẩy hết mọi tội lỗi lên đầu.
"

Đọc đầy đủ truyện chữ DUNGEON NI HISOMU YANDERE NA KANOJO NI ORE WA NANDO MO KOROSARERU, truyện full DUNGEON NI HISOMU YANDERE NA KANOJO NI ORE WA NANDO MO KOROSARERU thuộc thể loại Sắc cực kỳ hấp dẫn và kịch tính tại: DUNGEON NI HISOMU YANDERE NA KANOJO NI ORE WA NANDO MO KOROSARERU


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.